Ngày mùa thu, khai giảng mùa, dính lấy hạt sương gió nhẹ thổi lất phất khuôn mặt của ta, vừa tu bổ qua đuôi ngựa tĩnh mịch dập dờn, toái phát ôn nhu vuốt ve vành tai của ta. Ta nhắm mắt lại, ngừng chân suy ngẫm, lại khi mở mắt ra, nhìn về phía vui cười rộn ràng đám người, chỉ vì tìm kiếm một cái kia ta thân ảnh quen thuộc.