Giữa thiên địa từng có một vật, tên là thương xuân, rơi với lạch ngòi, nhưng hiện câu vì biển; đặt để cây khô, có thể hóa mộc vì rừng; chôn với hoang thổ, nhưng tái tạo sông núi; nó phú trời lấy khí, ban thưởng lấy linh, với chúng sinh lại mang đến vô tận ác nghiệp