Ta mất đi năm năm ký ức. Năm năm về sau, thế giới long trời lở đất, người quen thuộc nhất đều trở nên có chút lạ lẫm. Chỉ có trong mộng loáng thoáng cái bóng, tỉnh lại ta chưa đi xa cho nên mộng. Năm năm lại năm năm, lạc đường cuối cùng rồi sẽ trở về, có được qua cũng sẽ mất đi. ----- gây nên những cái kia bất diệt thanh xuân cùng vĩnh viễn sẽ không bị lãng quên giang hồ. Dùng mộng cảnh tô son trát phấn sinh hoạt, dùng hồi ức tỉnh lại cho nên mộng. Lại tên « liên quan tới Lý công tử 29 giấc mộng »