Một chiếc nỗi buồn ly biệt cô đơn phía trước cửa sổ từ tóc mai đầu
Yếu ớt phía sau cửa người chưa đi
Trăng tròn tịch mịch thăm lại chốn xưa
Nửa đêm thanh tỉnh nước mắt ánh nến bỏ không
Một bình phiêu bạt lưu lạc thiên nhai khó vào cổ họng
Quân về phía sau rượu ấm nghĩ ai gầy
Nước hướng đông lưu ba tháng mùa xuân như mộng hướng ai trộm
Hoa nở lại sai nhà ai tì bà gió đông phá
Tuế nguyệt lưu ly không hiểu thời điểm
Đàn yếu ớt người yếu ớt
Tì bà một khúc gió đông phá
Phong nhiễm hồng trần ai nhìn thấu
Hàng rào cổ đạo từng đi
Hoang yên mạn thảo năm tháng
Phân bay sau - Tô Thức « gió đông phá »