Mộng chỉ là mộng? Hết thảy tùy tâm mà thôi. Một giấc mộng về sau, long đong con đường bắt đầu bày ở trước mặt mình, tiến lên! Vô luận con đường của mình bao nhiêu khúc chiết, vô luận trước mặt của mình có bao nhiêu ngọt bùi cay đắng chỉ có chính mình hưởng qua về sau mới hiểu được! Có lẽ dạng này mới là để cho mình đi từ từ hướng thành thục, loại này con đường mới là tôi luyện mình trân quý nhất tài nguyên. Ta hướng tới không phải thần mà là thần đồng dạng nam nhân. Nhìn xem sau lưng của mình cố sự có lẽ đám người mới hiểu được chỉ có trải qua tất cả ngọt bùi cay đắng mới có thể hóa kén vì bướm, bay về phía vốn nên thuộc về mình rộng lớn bầu trời!