Ta là lưu manh ta sợ ai, từ xưa chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu, nam không phong lưu uổng thiếu nam, vốn là đọa thần, thì sợ gì phệ hồn, hôm qua chi hủy diệt, hôm nay chi luân hồi, ta muốn trùng sinh, ổn thỏa quét ngang hết thảy, để chư Phật né tránh, để thiên địa cúi đầu. >