Đồ một người vì tội, ngàn người vì hùng, đồ trăm vạn người, thân bất do kỷ (* không tự làm chủ bản thân được) thôi.
Giết đấu thiên ở giữa, thảm thiết kinh âm đình. Ba bước giết một người, tâm dừng tay không ngừng.
Sư hổ con mồi lấy được uy danh, đáng thương con nai có ai yêu? Thế gian cho tới bây giờ mạnh ăn yếu, cho dù có lý cũng uổng công.
Ngày đó trời trong gió nhẹ, một cái ma đầu sống lại.