Tô cam ở nhà tắm rửa, bị thân anh rể nhìn trộm. Tỷ tỷ không những không hộ nàng, còn lừa gạt nàng đi cùng mình người theo đuổi kết hôn. Người theo đuổi còn bị biểu muội ăn chặn! Nàng dưới cơn nóng giận, nhìn về phía một bên bị ném bỏ nông dân công, nếu không, liều cái cưới? Nông dân công ngươi không chê ta nghèo? Nàng làm tốt tuổi già bình thản thậm chí nghèo hèn sinh hoạt chuẩn bị. Vạn vạn không nghĩ tới, cưới sau nàng ở mướn được nhỏ phá hai căn phòng, danh nghĩa lại có được trăm tỷ hào trạch. Nàng cưỡi hai tay nhỏ xe đạp điện, trong ngăn kéo lại đặt vào trăm thanh xe sang chìa khoá. Nàng khổ bức 9 giờ tới 5 giờ về, cầm chết tiền lương, lại bị một đám phú thương truy phủng nịnh nọt. Nàng bỗng nhiên tỉnh ngộ, nàng nông dân công lão công, vậy mà là hào môn người thừa kế, người người nghe tin đã sợ mất mật lục Tam thiếu! Lục thiếu lão bà, đừng sợ, có ta ở đây. Tô cam cút! Lão nương không xứng với ngươi. Lục thiếu đừng, lão bà, là ta không xứng với ngươi.