Đêm dài, sao thưa, khẽ cong tàn nguyệt treo chếch chân trời. Mộc phủ thân vương túc bên trong có động, gió qua, bóng cây lắc lư! Nơi hẻo lánh bóng người trùng điệp, lén lén lút lút. Nửa đêm, một tiếng hét thảm, máu tươi Vương phủ. Nháy mắt nơi hẻo lánh bóng người không ngừng tràn vào mộc phủ thân vương, Vương phủ thân binh, lính tuần tra còn chưa kịp rút đao, đã phơi thây đầy đất. Nghe tiếng mà lên gia nô, còn chưa giãy dụa đứng dậy, chỉ thấy bóng đen từ trước mắt mà qua, đã đầu thân lệch vị trí, còn lại còn chưa chậm thần khoái đao mà qua, khí đoạn, máu tươi. Phòng bên cạnh bên cạnh mơ hồ đi tiểu tiểu binh bị tiếng kêu thảm thiết dọa khẽ run rẩy, quần cũng không kịp xách liền chạy, không có chạy mấy bước liền thấy đầy đất thi thể, còn có nghe tiếng mà đến bóng đen người. Kinh hoảng tiểu binh đã không phân rõ phương hướng, chỉ có thể có thể chạy được bao xa chạy bao xa, vừa chạy vừa hô: "Giết người, giết người... ; có thích khách, có thích khách..." Một cái lảo đảo tiếp một cái lảo đảo, phanh một tiếng ư tiến hồ nước, đằng sau bóng đen người sớm đã các nơi phân tán tiếp tục đi tới, những nơi đi qua, tất thấy máu.