Quốc Công Phủ có tiểu thiếu gia, bất học vô thuật, rêu rao khắp nơi, quốc công gia cố ý dựng cái khuê tú xứng đôi, ai ngờ kinh thành nữ nhi gia tránh như xà hạt. Cung nội có trưởng công chúa, nhiều năm tránh cư lãnh cung, cha không thương nương không yêu, có tiếng không có miếng. Hoàng đế muốn lung lạc quốc công gia, biết được hắn vì nhà mình nhi tử hôn sự gấp gáp, nghĩ đến mình dường như còn có cái nữ nhi, lúc này ăn nhịp với nhau —— tứ hôn đi! Quốc Công Phủ hoàn khố thiếu gia không xứng với được sủng ái lãnh cung công chúa, người kinh thành người vỗ tay xưng khánh, để cái này hai thằng xui xẻo mình chơi đi! Tiểu kịch trường: Nào đó. . .