Trân châu xuyên qua đến cổ đại một nghèo hai trắng nông gia, lương thực? Có! Quần áo? Chỉ có hai thân! Phòng ở? Một gian nhà tranh. Thổ địa? Ngượng ngùng chỉ có một điểm đất hoang, còn đang khai khẩn. Một ngày hai bữa rau dại canh, có muối có thịt, cả nhà đói thành da bọc xương, muốn cải thiện sinh hoạt muốn ăn thịt mãnh liệt nguyện vọng để nàng phát thệ muốn đưa giàu, lại không cẩn thận trở thành xí nghiệp gia. Nhưng luôn có cực phẩm bởi vì nữ tử thân phận xem nhẹ nàng, vọng tưởng nắm nàng, chiếm hữu nhà của nàng nghiệp. Tay nàng xé cực phẩm đấu quyền thế, dùng sự thực chứng minh nữ nhân không có chút nào so nam nhân kém, thậm chí còn càng sâu một bậc. Như thế nàng không phù hợp đương thời đại nam tử nhóm thẩm mỹ, lại có một người thật sâu bị nàng tin phục, nói thế gian nữ tử không người so ra mà vượt nàng...