Hư không có vực, vực chở thiên địa. Các phương thiên địa dù chợt có đắc đạo sinh linh lui tới, nhưng tóm lại riêng phần mình thản nhiên. Nhưng chẳng biết lúc nào, chưởng cần thiên địa chậm rãi dời về phía động đầy trời địa, cho đến hai phe thiên địa chạm vào nhau, không gian lộn xộn, thời gian hợp dòng, chiến đã vạn năm. Ác chiến khó dừng, Linh khí lại có khô kiệt chi tượng, thế là hai phe định ra lấy thiên địa chỗ giao hội một hạt động thiên chi tồn vong phân thắng thua đánh cược. Chưởng cần phá vỡ thì động di lui, động di hộ thì chưởng cần hồi. Trận chiến này thậm chí dẫn tới vực bên trong tôn tộc ngóng nhìn. Kẻ bại lui chiến trường ba vạn vạn dặm. Bên ngoài chiến ý ngập trời thấy chết không sờn, sau lưng sóng ngầm phun trào riêng phần mình tính toán. Chưởng cần trên chiến trường vốn là chiếm hữu ưu thế, lần này đánh cược càng là ý đồ lấy lực phá cục, mà động di thì lấy thời gian hợp dòng làm cơ sở, lập phù trận hộ động thiên. Thiên địa một hơi, động thiên tam thu. Có thánh nhân lấy thọ nguyên làm đại giá, hàng Dương thần nhập động thiên hối linh tự cứu. Cũng có đại tông đại tộc tan hết linh tài đưa thiên kiêu từ động thiên tu hành, tốt đoạt một tia độc đáo khí vận. Trong động thiên, có kinh mạch kì lạ thiếu niên, có để đệ đệ lên làm thánh nhân mộng tưởng. Nhưng có một ngày, thành vận phát hiện, thánh nhân không đơn thuần là dạy bảo vạn tên, được người kính ngưỡng. Thế là thành vận có giấc mộng trước mộng tưởng. Chém hết đồ có kỳ danh thánh nhân.