Nóng bỏng trái tim nhảy lên kịch liệt như muốn thủng ngực mà ra, trước mắt sương mù mờ mịt ra hoàn toàn mơ hồ đèn đuốc, Hoài đọc tất cả trên thân hạ kêu gào xông vào cái kia ấm áp mà quen thuộc ôm ấp, như lúc trước như vậy chóp mũi tràn ngập thanh thanh đạm đạm trúc hương. Người kia lại chỉ ôn nhuận cười một tiếng, như gió xuân quá cảnh, chầm chậm luồng gió mát thổi qua tâm bên cạnh. Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song. Ngàn vạn sao trời đèn đuốc rã rời tận làm công tử văn nhã sau lưng vật, chú ý Chu cẩn cũng như lúc ban đầu hướng Hoài niệm duỗi ra thon dài khớp xương rõ ràng tay."Bên ngoài gió lớn, cùng ta về nhà" giống như nước như ca thanh âm để người rất cảm thấy thoải mái dễ chịu. Hoài niệm lại rõ ràng nghe được tan nát cõi lòng thanh âm.