Tần Tam cô nương điên. Không thêu hoa không nhào bướm, mỗi ngày suy nghĩ làm sao kiếm thỏi bạc. Con mắt nhìn thấy bạc so nhìn thấy cha mẹ còn sáng? Dạng này cô nương ai dám lên cửa cầu hôn?
Hết lần này tới lần khác có không sợ chết, bưng lấy núi vàng núi bạc đạp phá Tần gia cánh cửa.
Tần bảo đảm ninh mỉm cười nhìn về phía người kia... Cái kia tiểu oan gia, kiếp trước hai ta đấu cả một đời, kiếp này bắt tay giảng hòa được chứ? >