Một chi ngọc bút, sách tận Thiên Địa Nhân thần quỷ. Một thiên điêu tim rồng pháp, nuôi ra văn tâm nhanh nhẹn. Văn tâm điêu rồng, quan tưởng người trời, thông hiểu thế gian vạn pháp... Thiên Thượng Nhân Gian, từ Thẩm Tiên chặt đầu đào hôn bắt đầu, phong vân đóng mở... ... Từng đi qua tiêu, con ngựa gió thu dũng khí hào. Từng đi quá hiệp, một kiếm sương hàn mười Cửu Châu. Từng làm qua thương, một ngày thu đấu vàng thông thiên dưới. Từng hành vi phóng túng, phấn trận bụi hoa mua phong lưu. Từng áo phi cầm quan tẩu thú, xử án thẩm oan trị thiên hạ. Từng lấy đạo bào khoác cà sa, gõ chuông ngồi thiền đốt Kim Đan. Giang hồ mưa đêm, ba mươi năm phong trần một lần thủ. Ra đem nhập tướng, danh khắp thiên hạ, phong lưu quan lại trong nháy mắt trừ. Bận bịu bên trong khẩu súng, trời phản che, u tuyền bên trong huyết hải cuồn cuộn. Trong tay áo phi kiếm, rồng ngâm hổ gầm, trên chín tầng trời đầu rơi như mưa. Nhân gian trên trời, Thái Sử chấp bút sách càn khôn. Tam giáo cửu lưu, đều giao tâm lô luyện tâm vượn. Chứng đại thánh, tề thiên thọ! ... ... Sách mới còn trẻ con, nhu cầu cấp bách các loại duy trì. Nhu cầu số lượng nhiều nhưng dời bước sách cũ « ta có một quyển quỷ thần đồ lục), « chư thiên phổ độ).