Nguyên bình thời tiết vẫn như cũ nóng bức. Đi tại dưới cây ngô đồng thời điểm, kiểu gì cũng sẽ nhớ tới năm đó ngươi kéo lên đuôi ngựa, cao cao đâm vào sau đầu, chậm rãi chập chờn. Ta vẫn như cũ đi sau lưng ngươi, nhìn xem ánh nắng lóe ra lướt qua đầu vai của ngươi. Ta vẫn không nhìn thấy nét mặt của ngươi, nhưng ta y nguyên biết bước chân kia bên trong xen lẫn tâm tình, hoặc tâm sự nặng nề, hoặc như trút được gánh nặng. Ta vẫn như cũ ngồi tại vị trí cũ, nhìn xem xe buýt bên trong chen chúc đám người, nhìn xem tấm kia quen thuộc chỗ ngồi. Mười năm. Phải chăng có thể nhặt lên năm đó?