Tỉnh lại sau giấc ngủ, Hoàng đế kỳ cảnh dời phát hiện mình thế mà biến thành rừng núi hoang vắng bên trong một con sói. Vì cứu dưới núi trong làng bị mãnh thú điêu đi anh hài, "Hắn" bị các thôn dân loạn đao chặt tổn thương. Mưa to bên trong, "Hắn" lại chạy bất động té xỉu tại rừng cây, máu me đầm đìa, thoi thóp. Trong mông lung, có chỉ toàn thân ướt đẫm mèo con ngậm lá chuối tây từng mảnh từng mảnh đắp lên "Hắn" trên thân, nó dùng nó mềm mại đầu lưỡi thay "Hắn" liếm láp vết thương máu đen, thời tiết tinh, còn không biết đánh chỗ nào cho "Hắn" ngậm tới rất nhiều tiểu ngân cá. Bị chăn nuôi kỳ cảnh dời âm thầm nghĩ thầm: Trẫm thân là một thớt uy phong lẫm liệt sói, thế mà bị con mèo chăn nuôi, tôn nghiêm ở đâu? Chờ trẫm khôi phục thân phận, trẫm muốn để nó biết, nhận thầu trẫm, không khác nào nhận thầu thiên hạ này tất cả Tiểu Ngư càn!