Ra hỗn, luôn luôn cần phải trả! Vì báo đáp thiếu gia năm đó cứu nàng ân tình, nàng xung phong nhận việc đi chăm sóc trên chiến trường thụ thương cũng tính tình đại biến hắn, cứ việc sớm biết đây là cái khổ sai, nhưng cũng không ngờ tới sẽ kém điểm bị hắn dùng bát nện diễn viên hí khúc, bất quá nàng không lùi bước, còn vụng trộm quan sát ra thiếu gia sở dĩ không uống thuốc, trừ bởi vì tự trách hại chết đồng bào mà bản thân trừng phạt bên ngoài, cũng bởi vì ── hắn sợ khổ! Cái này dễ thôi, nàng khác không được, làm bánh ngọt tay nghề thế nhưng là nhất lưu, ai biết làm nàng cầm đồ ngọt dụ hống hắn uống thuốc lại bị hắn xuyên tạc là đang cười nhạo hắn, từ đây, thiếu gia mặc dù chịu ngoan ngoãn uống thuốc, nhưng tra tấn trò gian của nàng cũng đủ loại, tốt a, nếu như khi dễ nàng để hắn có khang phục động lực, nàng hi sinh một chút cũng không sao, nhưng mà không biết bắt đầu từ khi nào, thiếu gia bắt đầu roi bánh kẹo hai bút cùng vẽ, hại nàng tổng bởi vì hắn cưng chiều cử động mà hươu con xông loạn, không thể được, không nói bọn hắn một cái Tướng Quân một cái nha hoàn, thân phận cách xa, quan trọng hơn chính là, mất trí nhớ nàng muốn đi tìm mình cây, người nhà của mình, không thể để cho bất cứ chuyện gì ngăn trở cước bộ của nàng, đương nhiên cũng bao quát hắn...