Ta gọi lá rụng, 17 tuổi. Ba năm trước đây thu lưu cha mẹ của ta lâm vào một trận ngoài ý muốn mà song song chết. Trận kia ngoài ý muốn còn mang đi rất nhiều tính mạng con người, từ ngày đó trở đi tính mạng của ta chính là một vùng tăm tối, vô biên vô hạn đưa tay không thấy được năm ngón hắc ám, thẳng đến sự xuất hiện của nàng, một sợi tia sáng chiếu sáng cuộc đời của ta. Từ cái kia vận mệnh ban đêm ta biết thế giới này có rất nhiều ta cũng không hiểu rõ nguy cơ, chẳng qua ta đặt quyết tâm mặc kệ trước mắt có khó khăn gì ít nhất phải bảo vệ tốt ta sau cùng tia sáng.