Bị sét đánh trúng trùng sinh còn chưa hiểu tình trạng liền bị người nhà bán đi cho người làm lão bà, nhà chồng vừa bẩn vừa nghèo, trên có nhỏ dưới có lão ở giữa còn có người tàn phế tiểu thúc tử. Nhận mệnh vén tay áo lên cố gắng làm, đuổi cực phẩm, thay mới phòng... Kiều tuyết đỏ cần cù chăm chỉ công việc quản gia có đạo mang theo người nhà vượt qua hạnh phúc ngày tốt lành. "Sinh ca, bên trái một điểm... Ai nha, lệch ra bên phải một điểm..." Sông ngọc sinh lau lau trên trán mồ hôi, không dễ dàng a lão bà da trắng mỹ mạo thanh âm ngọt ở bên cạnh để hắn mặc cái kim khâu cũng có thể để cho tâm hắn vượn ý ngựa. Kiều tuyết đỏ nhìn xem mặt đỏ tới mang tai sông ngọc sinh nhịn không được che miệng cười trộm, trêu chọc nhà mình lão công chơi thật vui. Trong đêm kiều tuyết đỏ cầu xin tha thứ : "Sinh ca, không dám, cũng không dám lại."