Bị phong ấn vài vạn năm ma kiếm máu tinh ngăn cản sau khi tỉnh lại phát hiện, mình cẩn thận nuôi ra linh trí vỏ kiếm không gặp. Hắn tìm tới tiểu kiếm vỏ lúc, tiểu kiếm vỏ đã hóa thành hình người, thành nhân tộc Tiên Quân, chẳng những quên hắn, còn cầm khác kiếm đuổi theo hắn chặt! Máu tinh ngăn cản đành phải cũng ngụy trang thành nhân tộc, tới gần hắn tiểu kiếm vỏ. Tiểu kiếm vỏ hỏi hắn: "Ngươi nhưng nguyện nhập môn hạ của ta, gọi ta một tiếng sư tôn." Máu tinh ngăn cản không chút do dự gật đầu, không nghĩ tới tiểu kiếm vỏ còn mang theo khác kiếm để hắn thật tốt đi theo học. Học cái gì? Thanh kiếm kia có hắn mạnh có hắn xem được không? Ngươi có ta một thanh kiếm còn chưa đủ à? —— —— quý tư năm nhặt cái đồ đệ. Cho hắn lấy tên, dạy hắn biết chữ, dẫn hắn tu hành. Đồ đệ thiên phú dị bẩm, nhu thuận mềm manh, không có cảm giác an toàn, tính tình dính người, muốn mặc hắn xuyên qua cũ áo, dùng hắn đã dùng qua vật, ngày ngày lôi kéo hắn tay áo bày nũng nịu quấn quýt si mê, để quý tư năm lòng thương hại đau. Nhưng mà đồ đệ mang về về sau, chẳng những bóp nát hắn cho nên kiếm, còn hao trọc hắn dùng để làm kiếm nhánh cây. Tiểu đồ đệ một mặt ủy khuất quật cường: "Ta mới là sư tôn tốt nhất kiếm, sư tôn không thể dùng khác kiếm." Quý tư năm:... Xong, đồ đệ đầu óc tốt giống có vấn đề.