Ánh chiều tà, tùy ý vung nàng một thân ấm áp sáng bóng, nhưng cũng tan không ra nàng hai đầu lông mày trong trẻo lạnh lùng. Hồ điệp vung cánh lướt qua, đối nàng phát sinh hiếu kì, chập chờn thướt tha dáng người rơi vào đầu vai của nàng, trêu chọc nàng, nàng lại không hề có cảm giác, giống như linh hồn sớm đã rút ra dưới chân thế giới, là một cái khác thời không tồn tại